Chào mừng bạn đến với bài học đầu tiên của chương 3 môn Toán 12! Bài học này tập trung vào việc tìm hiểu về khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị của mẫu số liệu ghép nhóm. Đây là những khái niệm quan trọng trong thống kê, giúp chúng ta đo lường mức độ phân tán của dữ liệu.
montoan.com.vn cung cấp lời giải chi tiết, dễ hiểu, giúp bạn nắm vững kiến thức và tự tin giải các bài tập liên quan.
Trong chương trình Toán 12, việc nắm vững các khái niệm về thống kê là vô cùng quan trọng, đặc biệt là các số đặc trưng đo mức độ phân tán của mẫu số liệu. Bài 1 của chương 3 tập trung vào hai khái niệm cốt lõi: khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị. Bài viết này sẽ cung cấp một cái nhìn toàn diện về hai khái niệm này, cùng với các ví dụ minh họa và hướng dẫn giải bài tập chi tiết.
Khoảng biến thiên là một số đo đơn giản nhất để đánh giá mức độ phân tán của một tập dữ liệu. Nó được tính bằng hiệu giữa giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất trong tập dữ liệu.
Công thức:
R = Xmax - Xmin
Trong đó:
Ví dụ: Cho một mẫu số liệu gồm các giá trị: 2, 5, 8, 11, 15. Khoảng biến thiên của mẫu số liệu này là: 15 - 2 = 13.
Khoảng tứ phân vị là hiệu giữa tứ phân vị thứ ba (Q3) và tứ phân vị thứ nhất (Q1). Nó đo lường mức độ phân tán của 50% dữ liệu trung tâm trong tập dữ liệu.
Công thức:
IQR = Q3 - Q1
Để tính khoảng tứ phân vị, chúng ta cần xác định các tứ phân vị Q1, Q2 (trung vị) và Q3.
Ví dụ: Cho một mẫu số liệu gồm các giá trị: 3, 7, 10, 12, 15, 18, 20.
Khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị được sử dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực, bao gồm:
Bài 1: Tính khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị cho mẫu số liệu sau: 5, 9, 12, 15, 18, 22, 25.
Bài 2: Một công ty thu thập dữ liệu về thời gian chờ đợi của khách hàng tại quầy dịch vụ. Mẫu số liệu thu được là: 2, 5, 7, 8, 10, 12, 15 phút. Tính khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị của mẫu số liệu này.
Hy vọng bài viết này đã cung cấp cho bạn những kiến thức cơ bản và hữu ích về khoảng biến thiên và khoảng tứ phân vị. Hãy luyện tập thêm các bài tập để nắm vững kiến thức và áp dụng vào thực tế.